Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Để Xứng Đáng, Hãy Chăm Lo Sự Tu Hành Của Mình, Phần 5/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nhân tiện, tôi chỉ muốn nói rằng, trong trường hợp quý vị mua nhà, hãy tử tế với người ta. […] Họ làm việc rất vất vả, nên hãy đối xử tử tế với họ, dù mua hay không, cho hay không. Không nhất thiết phải cho tiền; ít nhất hãy tử tế và lịch sự. Tôi luôn mang theo món quà nhỏ nếu biết ngày mai chúng tôi sẽ đi xem một vài căn nhà. Tôi cũng luôn mang theo quà cho chủ nhà nữa, và cảm ơn họ đã tin tưởng cho chúng tôi vào xem nhà họ. Cho nên tất cả họ đều vui. Tôi thích làm vậy. Thế giới sẽ hạnh phúc hơn. […]

Chúng tôi cần xây các thứ và sửa chữa. Lúc trước, ở đây rất bừa bộn. Vì đã lâu không có ai chăm sóc. Họ kinh doanh không tốt. Và rồi nó kiểu như đóng cửa. À, thành thật mà nói, người Đài Loan (Formosa), làm sao họ có thể đến [tham quan] một nơi hoài? Cho nên không có nhiều khách tới. Rồi, việc kinh doanh đi xuống. Ít ra chúng ta có thể mua nơi này.

Nếu được bình yên để thiền, chúng ta chỉ cần vậy thôi. Chúng ta cũng không cần những tòa nhà sang trọng, to lớn hay gì cả. Hay là quý vị cần? (Dạ không.) Có chắc không đó? Có chắc là quý vị không phải tới vì tôi có nhà kính xinh đẹp này không? (Dạ không.) Dĩ nhiên là không. Tôi nói giỡn thôi, Trời ơi – làm như ở nhà quý vị không có gì tốt hơn vậy đó. Tòa nhà sang trọng, phải không? (Dạ đẹp ạ.)

Đó là cấu trúc nhà kính – chỉ là nhà kính thôi, không có gì thật sự có giá trị. Và họ đã làm rất vững chắc. Có điều có lẽ nó sẽ không bền lâu được; chúng ta phải tiếp tục tu sửa. Nhưng nhựa, chỉ là những tấm nhựa. (Dạ dễ sửa, thưa Sư Phụ.) Dễ!? [Nhưng] nhà kính rất lớn. Được rồi. Ít nhất hiện tại, chúng ta chỉ có một nhà. (Dạ phải.) Nhưng nếu nhiều người đến nữa thì nhà này không đủ. Lần này đã không đủ rồi. Vì thế một số người phải ngồi bên ngoài đợi. Có người ngồi phía bên trái, có người ngồi phía bên phải, có người ngồi bên trong Thiếu Lâm Tự. Không phải tất cả đều ngồi ở đây; người Đài Loan (Formosa) phải ngồi bên ngoài. Họ nói chỉ những người trên 65 tuổi mới có thể vào, nếu còn chỗ cho người Đài Loan (Formosa). Ai đến muộn là như vậy. Hoặc họ nói những người 65 tuổi và (trên 65) mới có thể vào, 64 tuổi một tháng thì không được. Nên nhiều người ngồi bên ngoài xem ti-vi. Cũng không sao, họ vui mà. Người Đài Loan (Formosa) gặp tôi nhiều lần rồi. Nên họ nhường chỗ cho quý vị thì cũng không sao.

Nhưng hôm nay, có rất nhiều chỗ rộng, quý vị nên trân quý và đi vô vui hưởng. Thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư. Càng ở lại lâu, quý vị càng có nhiều bất động sản. Nóng… (Dạ tích lũy thêm.) bất động sản nóng. “Bất động sản nóng”, nói theo các chuyên viên địa ốc. Biết không, họ gọi là “bất động sản nóng”. Không biết họ nói “nóng” nghĩa là gì. Còn những tài sản khác thì sao; chúng lạnh à? Ờ, thật buồn cười là họ có rất nhiều tên gọi chuyên nghiệp – “bất động sản nóng” nghĩa là rất nhiều người muốn có. Cạnh tranh lớn nên giá cả có thể cao. Nhiều khi, họ quảng cáo “trước mặt là nước”. Và chúng tôi nói đùa: “Ừ, phía trước có hồ bơi!” Hay “mặt tiền kênh đào”. Rồi tôi nghĩ ra cái tên “mặt tiền có nước thân thiện”, nghĩa là con kênh “lớn” tới mức quý vị có thể bắt tay với người hàng xóm đối diện. “Mặt tiền có nước thân thiện” là thế đó.

Họ nói bất cứ gì chỉ để bán, chỉ để quý vị tới coi. Và có thể quý vị sẽ thích, rồi ai biết được, quý vị sẽ mua. Ít nhất, trước tiên quý vị tới đó để họ có thể cho xem nhà cửa, đất đai. Và dĩ nhiên, không phải ai cũng mua. Tôi luôn cho chuyên viên địa ốc thêm một số tiền, tiền boa. Họ nói: “Không, không, đó là công việc của chúng tôi”. Tôi nói: “Tôi biết, nhưng xe của quý vị cần xăng, và giả sử tôi không mua thì quý vị sẽ mất thời gian. Mà xe của quý vị cần sửa chữa, và cần phải đổ xăng, vậy nên cứ lấy cho xe của quý vị”. Rồi tôi nói với cái xe: “Này xe, lấy đi!” Thế là họ cảm thấy ổn.

Một số họ rất trung thực; họ không muốn lợi dụng khách hàng. Tôi nói: “Nhưng nếu quý vị có nhiều khách hàng như thế này – đi tới đi lui và không phải ai cũng mua – thì quý vị sẽ đầu tư rất nhiều thời gian và không bao giờ biết khi nào mới bán được một căn nhà”. Nếu quý vị bán một căn nhà, có lẽ sẽ bù đắp được tất cả số tiền đó. Nhưng còn tùy nhà nào. Đôi khi tiền hoa hồng rất thấp, vì căn nhà tệ, nhà nhỏ hay gì đó. Chỉ khi nào quý vị bán được một trăm ngàn hoặc ít nhất là vài chục ngàn thì mới có thể bù đắp được thời gian đã mất. Tôi nói: “Được rồi, tôi phải trả vì đã lãng phí thời gian của quý vị. Và nếu sau này tôi mua, thì dĩ nhiên quý vị sẽ nhận được tiền hoa hồng. Bây giờ, tôi chỉ trả tiền cho thời gian quý vị dành cho tôi hôm nay và cho chiếc xe của quý vị”. Nên nhiều khi mình không mua rồi sau đó quay lại, nhưng họ luôn rất niềm nở, rất vui vẻ. “Khách hàng tốt”.

Không biết tại sao tôi cứ nói với quý vị mấy chuyện này. (Chúng con rất thích nghe ạ.) Quý vị thích nghe à? (Dạ.) Tất cả rắc rối này sao? (Dạ.) (Dạ.) (Điều Sư Phụ nói rất hợp lý, nhưng chưa có ai làm cả.) Chờ chút, [chúng ta] cần thông dịch. Chưa có ai làm gì, cưng? (Thưa Sư Phụ, con nói là những gì Sư Phụ nói quá hợp lý, nhưng không có ai làm như vậy cả. Giống như nếu Sư Phụ hỏi [cô ấy] có khách hàng nào từng cho cô ấy tiền khi chỉ dẫn ai đi xem nhà hay không, dù họ không mua, nhưng cũng cho cô ấy [tiền] xăng, cô ấy sẽ trả lời là không bao giờ. Lời Sư Phụ nói rất có lý, nhưng không có ai làm như thế.)

Tại vì nhiều khi phải dẫn tới 10, 12 khách hàng đến [xem] một căn nhà. [Nhưng] không ai mua vì họ có quyền lựa chọn; họ đi xem nhà nhiều nơi. Và dĩ nhiên, những chuyên viên địa ốc nghĩ: “Ồ, mình sẽ có tiền hoa hồng”, nhưng không phải lúc nào cũng có. (Dạ đúng.) Họ phải trả tiền cho văn phòng, phải trả tiền thuế, phải trả tiền cho nhân viên hoặc bất cứ thứ gì họ phải trả, và họ phải tự nuôi bản thân. Vì thế tôi… Không phải hợp lý; mà là quan tâm đến người khác (Dạ.) như thể đó là mình. Thế thôi. Hãy luôn nghĩ đến người khác như thể đó là mình, thì quý vị sẽ biết cách hành động. Rất đơn giản, rất đơn giản.

Giả sử đó là tôi: Tôi luôn cho người ta thấy mọi kiên nhẫn của mình, mỉm cười và tốn rất nhiều thời gian… mà chẳng nhận được gì. Sau một thời gian, sẽ rất bực bội. Phải giúp họ tiếp tục, phải không? Được rồi. Ồ, vậy quý vị thích thế, hả? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị thích chuyên viên địa ốc nhận được tiền boa. Nhiều khi, họ không muốn nhận, nhưng tôi giải thích với họ. Nếu quý vị cho bằng tình thương thì không cần có điều kiện gì cả. Tôi nói: “Tôi cho tiền xăng vì tôi không mua. Tôi chưa mua nhà, nên chỉ giữa chúng ta thôi, như những người bạn tốt”. Cô cũng là chuyên viên địa ốc hả? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Không à? Thế thì cô biết gì về hợp lý hay không hợp lý? Cô không biết rằng nếu là chuyên viên địa ốc, thì cô phải [dẫn khách] đi xem nhà, ồ, khoảng mười lần, hàng trăm lần, rất nhiều lần. (Thật khó khăn.) Rồi họ nói: “Ồ, cái này không tốt, cái kia không tốt, cái nọ không tốt, cái kia không…” Không mua.

(Xin lỗi Sư Phụ, họ luôn quay lại với mình. Họ giới thiệu tốt về mình.) Ai? Chuyên viên địa ốc. (Dạ, mấy người khách hàng. Nếu mình tốt với họ, họ có thể nhớ đến mình nhiều năm.) Ờ, ờ, tôi biết. (Và họ luôn giới thiệu mình [với bạn bè]. Thành ra con nói với họ: “Đừng lo. Cả hai chúng ta đều đang trong quá trình học hỏi. Đừng lo”. Họ không cần cho con gì hết, vì con đang dạy họ; còn họ đang giúp con. Đó luôn là quá trình học hỏi.) Ờ. Nhưng tôi không thích lợi dụng người khác… (Dạ, cảm thấy như vậy.) Ừ. Vì họ quá kiên nhẫn và tốt bụng. Dĩ nhiên, họ làm vậy vì công việc của họ. Tôi biết tất cả điều đó. Và họ phải tử tế vì đó cũng là công việc của họ, để khách hàng quay lại hoặc giới thiệu người khác; Tôi biết tất cả điều đó. Nhưng tôi chỉ muốn họ cảm thấy được cảm kích, rằng tôi thực sự tôn trọng họ và không muốn lợi dụng.

Được rồi, cô cũng là chuyên viên địa ốc hả? Cô có bán được nhiều không? (Dạ không. Con làm việc đó vì con thích.) Ừ, ừ. (Nhưng con ngồi với họ, và hỏi: “Thu nhập của quý vị là bao nhiêu? Quý vị thực sự có khả năng mua được gì?” Con không phải là chuyên viên địa ốc giỏi. Con quá thật thà. Con xin lỗi.) Hầu hết họ đều thật sự thích công việc của họ và thật sự muốn khách hàng hài lòng với ngôi nhà. (Dạ.) Đó cũng là phần thưởng của họ. (Dạ.) Tôi biết điều đó. Nhưng đôi khi họ cứ cho xem nhà, còn khách hàng thì kén chọn, và một số khách hàng thì thật sự rất tệ. Tôi có thể tưởng tượng được. Không phải tất cả đều dễ chịu và cảm thông. Họ kén chọn và nói những điều không cần thiết. Nếu họ không mua, được thôi, nhưng họ cứ nói: “Nhà đó không tốt, cái này, cái nọ, cái kia…” Và rồi, vì họ được tha hồ lựa chọn, nên họ không tử tế với chuyên viên địa ốc. Hiểu ý tôi không? Tại vì họ biết họ có thể sang nhà bên cạnh hoặc thuê chuyên viên địa ốc khác. Vì vậy, họ không quan tâm. Chuyên viên địa ốc chỉ là con người. Sau nhiều lần như vậy, họ cũng cảm thấy khó chịu. Cho nên tôi muốn động viên họ.

(Đó cũng có thể là nghiệp của chuyên viên địa ốc vì đôi khi người ta có thể rất xấu xa, và chuyện đó không chính đáng. Sau đó, mình bước vào xe và nói: “Được rồi, tôi phải giúp linh hồn này; có chút nghiệp, bây giờ xong rồi.”) Nghiêm túc quá. Được rồi. Nếu cô có thể nhìn sự việc theo cách đó, cũng được, nhưng đâu phải tất cả chuyên viên địa ốc ngoài kia đều biết về nghiệp. Họ chỉ cảm thấy nặng nề vì họ không thật sự có một khách hàng tử tế. [Tôi tặng tiền boa] chỉ để động viên họ một chút, khiến họ cảm thấy được cảm kích. Không bị coi thường: “Quý vị chỉ cho tôi xem nhà vì muốn có tiền”. Không phải tất cả đều như vậy. Một số chuyên viên địa ốc rất thích công việc của họ. Họ cũng thật sự muốn quý vị có một ngôi nhà mà quý vị thích. Cũng giống như họ muốn có một ngôi nhà mà họ thích. Như thế đó. Nhưng không phải ai cũng tử tế. Tôi có thấy; có thấy một số không tử tế. Thôi, thôi, chúng ta không nói về chuyện đó nữa. Ôi Trời ơi.

Nhân tiện, tôi chỉ muốn nói rằng, trong trường hợp quý vị mua nhà, hãy tử tế với người ta. Đâu phải ai cũng là người tu hành. Họ không hiểu. Thấy không? Họ làm việc rất vất vả, nên hãy đối xử tử tế với họ, dù mua hay không, cho hay không. Không nhất thiết phải cho tiền; ít nhất hãy tử tế và lịch sự. Tôi luôn mang theo món quà nhỏ nếu biết ngày mai chúng tôi sẽ đi xem một vài căn nhà. Tôi cũng luôn mang theo quà cho chủ nhà nữa, và cảm ơn họ đã tin tưởng cho chúng tôi vào xem nhà họ. Cho nên tất cả họ đều vui. Tôi thích làm vậy. Thế giới sẽ hạnh phúc hơn. Tôi mang theo một món quà nhỏ, một hộp sôcôla (thuần chay) cho chủ nhà và sau đó cho cả chuyên viên địa ốc nữa. Chỉ như thế thôi. Để lỡ tôi không mua, họ vẫn nghĩ: “Ồ, có công việc này cũng đáng”. Bởi vì người chủ nhà phải ở đó, đợi quý vị, dọn dẹp nhà cửa, mọi thứ. Và khách hàng kế tiếp đến – ồ, lại dọn dẹp, dọn dẹp nhà cửa lần nữa. Tôi mang theo chút quà. Chỉ là con người với nhau. Tôi thích làm như vậy. Không phải như họ cần điều đó.

Cô muốn nói gì hả? Không à. (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Ồ, vì cô cầm (mi-crô) lên, nên tôi tưởng cô muốn nói. (Dạ không, chỉ quan sát xem ai muốn nói ạ.) Được rồi, không sao. Tôi chỉ kể cho quý vị nghe một số thí dụ về những gì tôi làm, cách tôi sống, cách tôi đối xử với người ngoài. Chúng ta luôn phải thể hiện sự quan tâm đến người khác; nó không phải cho chúng ta. Ngay cả cảnh sát phạt quý vị cũng vì đó là công việc của họ; đừng cố gây thêm rắc rối. Nếu sai thì chỉ cần xin lỗi rồi nhận hậu quả.

Như lần trước tôi kể về chiếc xe, người lái xe. Không phải lần này, phải không? Người lái xe hỏi cảnh sát: “Có vấn đề gì?” Tôi nói: “Ồ, thưa cảnh sát, chúng tôi đã làm gì?” Thì cô cảnh sát nói: “Này. Quý vị đã lái xe vượt quá tốc độ”. Tôi nói: “Ồ, xin lỗi, xin lỗi”. [Họ nói:] “Nếu không thích, quý vị có thể ra tòa, địa chỉ đây, và kiện chúng tôi”. Tôi nói: “Không, không, chúng tôi không thể làm vậy. Không, cô làm việc của cô và cô dừng chúng tôi lại là tốt chứ. Không lái xe quá nhanh sẽ an toàn cho chúng tôi mà”. Và tôi nói: “Chúng tôi đang ngủ và người lái xe thì… không ai kiểm soát anh ta, nên anh ta muốn làm gì thì làm”. Chỉ nói giỡn thôi. Và cô cảnh sát cũng cười.

Nói: “Nhưng một số người làm vậy, họ có ra tòa, đưa cảnh sát ra tòa”. Tôi nói: “Không. Chúng tôi không làm vậy. Chúng tôi cảm ơn cô còn chưa đủ. Sao chúng tôi lại làm vậy? Cô bảo vệ chúng tôi, đúng, bảo vệ chúng tôi. Cô nhắc nhở và dừng xe chúng tôi lại đúng lúc là rất tốt. Rất tốt, và chúng tôi cảm ơn cô, cảm ơn cô”. Ôi, cô ấy vui, vui quá chừng – nhất là vì cô ấy là người Mỹ da đen. Hầu hết, ở một số khu vực, họ vẫn không thích người Mỹ da đen. Tôi không biết tại sao. Có lẽ một ngày nào đó tất cả chúng ta đều phải sơn cùng một màu, thì sẽ không còn vấn đề gì hết. Sơn dễ mà, phải không? [Sơn] toàn màu đen hoặc toàn màu trắng, rồi tất cả chúng ta sẽ cảm thấy như: “Ồ, cô ấy là đồng loại của mình”. Chúng ta có quá nhiều màu da. Một số còn ở giữa nữa – như tôi.

Không có câu hỏi hả? Được rồi. Chúng ta thiền, Và rồi tôi sẽ về nhà, kiểm tra người-thân-chó, và vẫn còn việc phải làm. Tôi chỉ ngừng việc… Trước tiên tôi làm một số công việc cấp bách, rồi đến công việc có thể đợi, tôi để nó trên bàn rồi làm sau. Ồ, cảm ơn. Cảm ơn. Được rồi. Ờ, chúng ta thiền. Tắt đèn và thiền nhé. Quý vị có cần đi đâu đó không? Biết không, căn phòng nhỏ đó? Không à? Được rồi. Vậy thì tắt đèn, chúng ta thiền. Tôi thiền với quý vị, nhé? Hôm nay, tôi định đi ra thiền với quý vị, trừ phi quý vị có một số câu hỏi trước, nhưng… Được rồi, không sao. Tốt, tốt. Cùng niệm Năm (Hồng) Danh với nhau, tắt máy. Tắt máy, tắt, tắt.

Photo Caption: Ngôi Nhà Thân Yêu Là Nơi Mình Thật Sự Được Tự Do!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/5)
1
2024-05-16
4853 Lượt Xem
2
2024-05-17
3740 Lượt Xem
3
2024-05-18
4488 Lượt Xem
4
2024-05-19
3413 Lượt Xem
5
2024-05-20
3266 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android